๑۩۞۩๑Leila's World๑۩۞۩๑
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  1
๑۩۞۩๑Leila's World๑۩۞۩๑
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  1

๑۩۞۩๑Leila's World๑۩۞۩๑


 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Từ Hàn Tin Tức

fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
12/7/2013, 11:16
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_06-1
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_01fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_02_newsfanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_03
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_04_newkeomefanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_06_news
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_07fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_08_newsfanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_09
[Thành viên] - keomeĐại Đệ Tử
Đại Đệ Tử
Giới tính : Nữ
Age Age : 34
Đến từ Đến từ : home
Tham gia Tham gia : 08/08/2010
Sở thích Sở thích : ngủ
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Vide

Bài gửiTiêu đề: fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp
http://leilatong.forum-viet.cpm

Tiêu đề: fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp

[You must be registered and logged in to see this image.]


1. Ngày gặp lại

Cuộc sống của tôi đang thay đổi từ ngày hôm nay - một ngày tôi bị ngất xỉu ngay giữa sảnh lớn của công ty mình, vị bác sĩ giỏi nhất của thành phố phán quyết cho tôi căn bệnh ung thư máu, gia đình tôi bắt đầu xôn xao bởi cái chết gần kề của đứa con trai út, mọi cách nào đó tôi cần phải có tủy sống thích hợp thể thay thế và điều quái ác là không ai trong số người thân quen của tôi có món quà đặc biệt ấy tặng tôi


...



Tôi bị lôi trở về nhà cha mẹ để sống những ngày còn lại trong hi vọng chờ đợi người cứu cho đến một ngày Leon lái xe vội vã đến nhà và rồi mọi người thầm thì sau lưng tôi


-Con đã tìm được cô gái ấy - Leon vui mừng

-Cô ta ở đâu?

-Cô ta đã chết 1 năm trước trong một tai nạn giao thông

-Vậy còn đứa nhỏ?- bà Trần chăm chú nhìn những bức ảnh chụp điều tra của thám tử

-Con bé năm nay 6 tuổi và đang sống với ông ngoại kẻ từng bị tù 2 năm vì tội gây thương tích cùng người dì nghiện rượu, họ sống ở A.B với cửa hàng tạp hóa nhỏ

-Vậy thì chúng ta có đủ khả năng đòi lại quyền nuôi con - ông Trần khẳng định

Tôi đang nghe lén câu chuyện, bất ngờ về bí mật mình là cha của 1 đứa trẻ 6 tuổi nhưng mẹ của đứa trẻ là ai, tôi không biết. Quay trở lại tuổi vui chơi của tôi, tôi yêu như ăn hải sản, bỏ bạn gái như uống rượu và tôi không thể nhớ mình đã ăn hải sản và uống rượu nhiều thế nào

-Mẹ của đứa trẻ là ai? - tôi mở mạnh cánh cửa đi vào khiến mọi người bất ngờ

-Sam - mẹ hoảng hốt

-Trước sau em cũng phải biết điều này - Leon nhìn tôi

-Cô ta là Michelle - cha lên tiếng

-Mọi người đã giấu con, con không hề hay biết Michelle đã có con với mình

-Cô ta đã nhận 1 số tiền để biến mất - cha giải thích – cô ta chỉ tham tiền thôi

-Và mọi người muốn tìm đứa trẻ là vì tủy sống - tôi ngồi xuống ghế và suy nghĩ thật nhiều

-Nó là hi vọng Sam - mẹ tôi bật khóc - con cần phải sống

-Nói cách khác đứa trẻ sẽ được chăm sóc trong gia đình đầy đủ thay vì phải sống với 2 kẻ đi tù và nghiện rượu - Leon nói

Ánh mắt tôi nhìn mọi người và xung quanh căn phòng sách, tôi biết rồi mình sẽ là 1 người cha tốt

Mọi người đang im lặng chờ quyết định của tôi , ánh mắt mẹ nhìn tôi thật buồn

-Con sẽ đến A.B để đưa con gái mình về và đừng ai can thiệp vào chuyện này của con - tôi cương quyết

...



Một ngày nắng đẹp, tôi lái xe cùng Andy trợ lý của tôi đến A.B, chúng tôi sẽ làm khách du lịch ở đây 1 thời gian đến khi mục đích thành công, tôi muốn Bell thích tôi trước khi con bé biết bí mật về tôi

Tôi đi bộ từ khách sạn đến nơi họ sống cũng không bao xa, tôi nghĩ mình nên thuê 1 căn nhà gần đó để gặp Bell thường xuyên hơn

-Có ai không? - tôi bước vào cửa hàng tạp hóa, chọn mua kẹo, bia, kem đánh răng và dầu gội

-Chào chú - Bell bất ngờ xuất hiện bên máy tính tiền, đôi mắt to tròn đang nhìn tôi và mỉm cười, con bé gầy nhom nhỏ xíu so với độ tuổi lên 6 của mình - cháu có thể giúp gì cho chú?

-Cháu là người tính tiền?

-Dạ

-Cháu còn nhỏ quá - tôi cong môi

-Nhưng cháu có rất nhiều kinh nghiệm - cô bé nhanh tay bấm máy tính tiền những món hàng

-Cháu có vẻ rất giỏi, chú tên Sam chú vừa đến đây du lịch

-Cháu biết vì nhìn chú rất lạ

-Chú muốn thuê nhà bên sông cháu biết cần hỏi ai không?

-Chú có thể tìm bà Mary, bà chủ cửa hàng ăn nhanh bên kia, bà ấy sẽ giúp được chú đấy

-Cám ơn cháu

-Của chú là 450 đồng - Bell nhún vai mỉm cười

Tôi vui vẻ đưa tiền và lấy từ trong túi hàng phong kẹo chocolate đặt ra trước - chú mời cháu ăn kẹo và tiền không cần thối

-Kẹo cháu sẽ nhận nhưng tiền thì cháu phải thối - cô bé trả tôi 50 đồng - ông cháu nói không nên lấy tiền không là của mình và cám ơn chú đã mời cháu kẹo Sam

-Ok - tôi cười xòe tay nhận lại tiền thối và tạm biệt cô bé, tôi bóc cây kẹo ăn ngon lành khi ra khỏi cửa hàng và lần đầu tiên tôi thấy vị kẹo lại ngọt ngào đến thế



2. Người dì của con gái tôi


Cô gái kéo lê chiếc thùng hàng lớn trên đường đang nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt ấy quen lắm nhìn tôi từ 6 năm trước của sự tò mò và ngay lúc này đây. Chúng tôi đi ngang qua nhau, mồ hôi chảy nhiều và miệng vẫn nhai kẹo ngon lành - đừng nói tôi cô là em gái Michelle nhé, cô nhận ra tôi sao? chúng ta đâu gặp nhau nhiều chứ? ngay cả tên cô tôi còn không biết - tôi đi rất nhanh

-Ê - cô gái đi qua tôi rồi gọi

Tôi vờ điếc

-Ê, anh kia - Leila đứng lại cúi người nhặt chiếc bóp tiền lên, cô mở nó ra và thấy có rất nhiều tiền bên trong

Tôi vẫn đi và ăn


-Rớt tiền kìa anh kia - Leila hét lớn

Tôi phản ứng quay lại, tiến về đối tượng thật thận trọng

-Nó là của tôi - tôi định cầm bóp tiền nhưng cô kéo lại, cô ta thấy tôi đánh rơi nhưng cố ý vòi tiền tôi - sao vậy?

-Chắc là của anh chứ? trong đó có bao nhiêu?

-Rất nhiều nhưng không thể nhớ

Ánh mắt cô gái đang trêu chọc tôi

-T.K.P là tên tôi cô mở nó ra rồi sẽ thấy - tôi cướp bóp tiền tự mở và rút giấy tờ của mình ra

Cô gái nhíu mắt nhìn tôi - cái tên khá quen - thản nhiên trả lời

-Cám ơn nhé - tôi lúng túng rút tờ 2000 nhét vào tay cô gái, cất bóp vào túi quần thật nhanh rồi bỏ đi

Leila đứng im nhìn tôi, cô đang lục tung suy nghĩ của mình để nhớ ra Sam là ai, dù 2 chúng tôi chỉ gặp nhau 1 lần từ 6 năm trước

...


John nấu bếp, ông nấu bữa tối cho 3 người, họ sống trong căn nhà trên nước nhỏ bên dòng sông, nơi đây là một trong những điểm du lịch của A.B và xinh đẹp bởi những căn nhà gỗ giống nhau nằm liền kề trên dòng sông và có nhiều màu sắc, căn nhà của họ là cửa hàng tạp hóa màu vàng

-Ăn tối thôi


-Dạ - Bell trả lời con bé đang cười khúc khích bên dì của nó, cả 2 đang chơi game - ông ngoại cho con 1 phút, con sắp thắng rồi

-Con sẽ thua thôi – Leila liếc mắt

-Dì sẽ thua con

-Không

-Vâng sẽ

-Không - Leila hét lên và thả rơi cái máy điều khiển

Bell cười lớn, nó bỏ chạy nhanh đi rửa tay và ra bàn ăn

-Ai thua? - John mỉm cười hỏi

-Là dì rồi - con bé cười dòn tan

Leila thu dọn chiến trường chơi game rồi lê cái thân mình đến bàn ăn

-Già đầu mà suốt ngày thua

Lắc đầu cô gái nhíu mắt tự ngụy biện cho mình - ai nhường ai Bell?

-Dì - Bell cười con bé đang ăn rất ngon

-Thì đúng rồi - Leila gắp đồ ăn cho con bé - phần thường cho người chiến thắng là 1 món quà ở trên phòng

-Phòng của con sao dì? - con bé tròn xoe mắt

-Phải, nhưng phải ăn xong mới được nhận quà

-Con được tăng lương sao? - ông John hỏi

-Không - Leila nhấm nhắng trả lời

-Hay bỏ uống rượu rồi sao nên có nhiều tiền?

-Càng không

Ông John nhíu mắt

-2000 của ai đó ném bỏ và con có nó - cô nhún vai

-Chiếc xe rẻ vậy chỉ có 2000?

-Thì có người cho mình nửa tiền rồi ba

-Ôi, 1 chiếc xe đạp mới sao ạ? – Bell hoảng hốt

-Ừ, chiếc xe đạp cũ của con nhỏ quá rồi, cần phải có 1 chiếc cao hơn và xinh hơn – Leila miêu tả món quà

Bell đứng bật lên khỏi ghế - con cần lên lầu để tận mắt ngắm nó

-Ok - John nháy mắt thay sự đồng ý

-Nhanh nhé, rồi xuống ăn cơm - Leila cười tươi, chờ Bell chạy đi cô lấy chai rượu trong kệ ra và nốc ngay 1 ly lớn

-Uống ít thôi con bé sẽ nhìn thấy đó

-Một ly thôi ba đang vui mà - Leila cất chai rượu lên tủ cao - con hứa là con sẽ chỉ uống hết tháng này, con đang bỏ dần

-Biết vậy thì tốt - ông John đang nhìn con gái


...


Tôi ngồi cùng Andy trong cửa hàng ăn nhanh Mary, nơi ngồi rất dễ để quan sát căn nhà màu vàng của họ

-Anh gặp được con gái mình chưa?

-Con bé rất dễ thương và giống tôi

-Vậy còn những người trong căn nhà đó, họ thế nào liệu họ sẽ nhận 1 số tiền và trả con bé cho ta chứ?

-Tiền thì không ai chê, chắc chắn họ sẽ đồng ý nhưng tôi muốn Bell yêu tôi như tôi yêu nó

-Anh đang làm cha rồi Sam

-Cũng không biết nữa, tôi là 1 người cha tốt hay đang lợi dụng chính con gái mình? - tôi nhún vai cười khôi hài



3. Đêm tưởng niệm


Tôi thuê được căn nhà màu đỏ cách họ vài căn nhà, thường xuyên qua cửa hàng của họ mua đồ và chơi cùng Bell, con bé dần thân thiện với tôi hơn

Sáng nay tôi đến mua hàng nhưng Bell không bán hàng mà thay và đó là Leila, cả khu phố ai cũng đều biết cô ta là kẻ nát rượu

-Làm ơn tính tiền - tôi đặt hàng cần mua lên bàn

Leila đang xem tivi cô ta vừa nhâm nhi bánh và uống rượu như coke

-Cô không sợ sẽ làm hư con bé sao?

-Rượu ư?

-Phải

Leila khúc khích cười

-Chẳng hạn như say đến đốt nhà

-Anh hài hước hơn tôi nghĩ đấy Sam

-Cô biết tôi? - tôi nghi ngờ hỏi

-Con bé nói với tôi - Leila vừa tính tiền vừa liếc nhìn tôi - anh thân với Bell thường mời nó ăn kẹo, anh có ý đồ gì với 1 đứa trẻ lên 6

-Cô giống điều tra quá

-Thì đúng vậy, anh làm tôi nghi ngờ, anh có nhiều tiền nhưng sao lại sống ở đây? anh bị truy nã vì tội giết trẻ em?

-Vì sao cô nghĩ tôi có nhiều tiền - tôi bực bội nhìn Leila

Mỉm cười Leila đang trêu tức tôi - 720 đồng

Tôi rút tiền đưa và nhận lại tiền thối như cách của người nghèo, trong ánh mắt thông minh Leila nhìn tôi như hiểu rõ tất cả hơn ai hết, tôi sợ cô gái này


...


Buổi trưa cửa hàng đóng cửa, tôi ghé Mary ăn nhanh và biết được thông tin họ đến nghĩa trang thăm Michelle hôm nay là 1 năm ngày mất cô ấy

Bell trở về nhà vào buổi chiều, con bé trông rất buồn và chạy xe đạp quanh phố rồi dừng lại bên chân cầu ngồi lặng lẽ 1 mình. Tôi đã đạp xe phía sau Bell cả buổi chiều

-Chào cháu Bell

-Chào chú Sam

-Cháu đang làm gì vậy?

-Cháu đang chờ mặt trời lặn

Tôi bật cười - ồ, cháu thích ngắm hoàng hôn

-Cháu ngắm thay mẹ, mẹ cháu rất thích ngắm mặt trời lặn

Tôi cười bi hài, tôi không biết Michelle thích ngắm hoàng hôn hay nói cách khác tôi không yêu Michelle nhiều để biết sở thích của cô ấy

-Mẹ có hay kể cho cháu nghe về ba của của cháu không?

-Rất ít và cháu không thích hỏi mẹ

-Vì sao?

-Vì mẹ luôn buồn khi nói về ba nhưng ông cháu kể ba là người rất tuyệt vời

-Ba cháu đã đi đâu?

-Ba cháu là lính cứu hoả và hi sinh khi cháu vừa chào đời

Tôi mỉm cười và thầm cám ơn họ đã giữ tôi tốt đẹp trong suy nghĩ của con bé, nhưng có lẽ người cha này thật sự là kẻ rất vô tâm, tôi thật buồn về chính mình


...



Tôi nhìn ra bên ngoài cửa sổ đêm nay dòng sông thật đẹp, Leila và Bell đang thả những chiếc đèn giấy lung linh xuống mặt nước

Leila ngước nhìn tôi không nói khi tôi mon men tìm đến, tôi tìm Bell để không bị trở thành kẻ khôi hài trong mắt Leila

-Chú có thể cùng thả hoa đăng không?

Bell mỉm cười đưa tôi chiếc đèn thuyền thắp sáng nhẹ nhàng thả trôi nó theo dòng nước

-Chú có biết ý nghĩa của thả đèn không?

Tôi mỉm cười gật đầu nhưng trong suy nghĩ tôi đang quan sát Leila, con sâu rượu lại đang uống như hũ chìm, cô ta cầm chai coke ngụy trang rượu bên trong và uống như chết khát

-Ê, cho tôi uống với

Leila nhìn tôi - nếu thích coke tôi sẽ bán cho anh

Tôi bỏ Bell lại và đi ra chỗ Leila ngồi một mình

-Cô đang uống gì vậy? lại rượu ư?

-Sao anh thích quan tâm rượu của tôi vậy?

-Chỉ là vì Bell

-Chúng ta dường như không hề thân quen nhau

Tôi nhún vai cười

-Anh sẽ chẳng thể hiểu - Leila cầm chai coke đặt dưới góc chân cột gỗ nơi mình ngồi và đứng lên - để Dì đi lấy thêm đèn, con ngồi cẩn thận kẻo té đấy Bell

Tôi cầm chai nước và muốn uống thử, tò mò tôi thắc mắc sâu rượu uống mạnh đến đâu

-Dì của con sẽ không thể bỏ rượu nếu uống loại mạnh thế này - tôi cong môi

-Dì đã giảm uống rất nhiều, dì đang bỏ - Bell ngây thơ nhìn tôi

Aaaa - có tiếng la của Leila và rồi tiếng rơi ầm xuống nước, chúng tôi vội chạy đến nơi tai nạn nhưng không thể nhìn thấy gì ngoài 1 màu đen của nước

-Cháu nghe thấy tiếng của dì

-Có đúng vậy không? - tôi nghi vấn hỏi nhưng cũng liều nhảy xuống

Bell chạy nhanh vào nhà tìm John - dì bị ngã xuống nước - Bell hét lên

Tôi lay hoay trong dòng nước lạnh nhưng không tìm thấy Leila, tôi đang cố gắng tìm sâu hơn

Cả 3 từ trong nhà chạy ra trong đó có Leila, họ túm lấy chiếc phao để kéo tôi lên - Sam tôi ở đây

Tôi run lẩy bẩy đứng trong dòng nước nhìn họ và phần nào cảm thấy yên tâm, tôi cảm thấy lo lắng cho Leila rất nhiều nhưng điều đó tôi không biết lý do


...



Leila đắp thêm chiếc chăn nữa lên người tôi - anh hết lạnh chưa? - cô đang nhìn Sam

Tôi run rẩy gật đầu

-Uống ly rượu cho ấm người - Ông John đưa tôi ly rượu

-Ba lấy rượu của con?

-Vậy thì con cùng uống vì tối nay đã có bạn nhậu - ông đặt chai rượu lên bàn

-Con sẽ uống ngay nếu ba cho

Tôi uống nhanh ly rượu, đây đúng là rượu ngon của sâu rượu nên tôi tự rót cho mình ly nữa, tôi uống cạn ly rượu và thấy 2 người ngừng tranh luận để nhìn tôi, John ngạc nhiên còn Leila nhìn tôi thèm rượu

-Rượu rất ngon - tôi mỉm cười

-Vì thế nên con tôi nó nghiền, cậu lấy về uống đi Sam, trong nhà còn chai nữa để tôi lấy cho cậu

-Ba - Leila gắt gỏng cô bỏ vào bếp


Bell nhìn tôi với nét mặt tội nghiệp - cháu xin lỗi chú, Sam

-Cháu đâu có lỗi Bell - tôi cười hài hước - nước rất mát và nhờ vậy chú sẽ lấy hết rượu của Leila

-Nhưng dì sẽ rất tội nghiệp nếu không có rượu uồng - Bell thì thầm vào tai tôi

-Bell à, uống rượu rất có hại - tôi nói khẽ

-Dì chỉ uống rượu khi nhớ mẹ thôi

-Vậy à - tôi nói nhỏ như 1 cách giữ bí mật - chú có 1 cách, chúng ta đổi rượu bằng 1 loại khác khi dì của con uống vào sẽ sợ dần và bỏ nó

-Có thiệt không chú?

-Chắc chắn - lời thì thầm tinh quái

Leila mang đĩa bánh ra bàn cho mọi người, món bánh do ông John làm và chỉ làm nó trong ngày hôm nay

-Món bánh này mẹ rất thích ăn - Bell cầm bánh đưa cho tôi bé con không quên thì thầm kể về mẹ cho tôi nghe


...


Nửa đêm Leila mò mẫm đi tìm rượu, cô lôi nó được giấu trong nhà kho và leo ra hiên cửa ngồi uống, cảnh về đêm nhộn nhịp trong ánh sáng của dãy quán ăn đêm trên dòng sông và âm thanh của du khách. Sam ngồi trên cửa sổ anh nhìn thấy Leila , cô nàng uống rượu rồi vội vàng ném bể nó, lay hay như chuột thí nghiệm phải độc dược và lẩm bẩm hét trong đêm

-Ai đã pha rượu của tôi, chắc chắn là anh ta - tiếng rít trong cổ họng chỉ mình cô biết và Leila không thể nhìn thấy nụ cười thoả thích của Sam đang theo dõi cô từ căn nhà màu đỏ





4. Tôi yêu cô ấy




Tôi đến cửa hàng mua thực phẩm, hôm nay Leila đứng quầy, cô tò mò nhìn tôi suốt buổi đến khi tôi đến tính tiền

-Tôi trông anh rất quen Sam, chúng ta từng gặp nhau ở đâu chưa?

Tôi lắc đầu

-Anh làm việc ở đâu Sam?

-Tôi đang thất nghiệp còn cô Leila? - tôi muốn hỏi hơn phải trả lời

-Tôi bán hàng, vậy anh sồng ở đâu?

Tôi nhếch miệng cười - ở A.B

-Nhưng trước đây?

-Thành phố - tôi nhún vai - sao lại quan tâm đến tôi vậy?

-Vì anh đang là bạn của Bell và trông anh không phải người tốt

-Cô nghĩ vậy? - tôi nhíu mắt

-Có thể - Leila tròn xoe đôi mắt nhìn ra bên ngoài qua cánh cửa kính - đứa bé - cô hoảng hốt chạy nhanh ra ngoài

Tôi chạy theo Leila nhìn thấy đứa bé đang chết đuối và theo bản năng tôi lao xuống nước. Tôi lôi được đứa nhỏ lên bậc cầu nhưng thằng bé như đã tắc thở

-Mọi người làm ơn tách ra để tạo khoảng không khí - Leila nói lớn tiếng, cô ấn tay lên lồng ngược ép chặt và rồi thổi hơi qua miệng đứa trẻ

Tôi lo lắng ngồi bên cạnh mẹ của đứa nhỏ và là khách du lịch, tôi không biết Leila đang làm gì nhưng tôi tin cô sẽ cứu đứa bé sống lại



...


Leila ngồi lại bến cầu chờ tôi, tôi chạy ra từ cửa hàng của cô và lấy đi 2 chai coke mà không phải trả tiền

-Cám ơn

-Chúc mừng vì chúng ta vừa cứu được 1 đứa nhỏ - tôi đang khát vô cùng

Leila mỉm cười gật đầu

-Nơi đây có quá nhiều du khách và thường xảy ra tai nạn

-Cô có nghĩ chúng ta cần 1 trạm cứu hộ ở đây không? - tôi đang cởi đôi giầy đầy nước khỏi chân

-Chúng ta ư?

-Ừ, tôi đang thất nghiệp

-Nhưng ai sẽ trả tiền cho anh?

-Tự trả tiền cho chính mình - tôi nghĩ mình dư khả năng làm điều ấy, phải chăng tôi đang làm người tốt từ sau khi bị bệnh

Leila bật cười nhìn tôi

-Tôi đâu nói đùa Leila, điều ấy xuất hiện ngay khi cô cứu sồng đứa trẻ, cô giống như một bác sĩ vậy

-Tôi không phải là bác sĩ tôi chỉ học đến năm thứ 3 và nghỉ học

-Ôi - tôi reo lên như tiếc thay cho điều ấy - vì sao vậy

-Vì đó là khoảng thời gian tồi tệ nhất - Leila thở dài - Khi ấy cha tôi bị kết án, mẹ tôi mắc căn bệnh ung thư và Michelle quay về nhà với cái thai đang dần lớn - ánh mắt cô nhìn tôi như người bạn đáng tin cậy - Michelle lúc ấy thật đáng thương chị vẫn phải làm việc đến tháng thứ 8, Bell vì thế mà sinh non, con bé ra đời chỉ có 1.7kg và hay thường bị bệnh, điều tôi làm được chỉ có thể là kiếm thêm tiền và đành nghỉ học

-Và vì thế cô nghiện rượu

-Không phải, sao anh luôn ám chỉ về rượu vậy

-Tôi chỉ đoán thôi

-Tôi mắc bệnh nghiện rượu khi Michelle qua đời, nhưng tôi đang bỏ nó - Leila nhún vai nhìn tôi - sao tôi lại kể cho anh nghe nhỉ ?

-Vì chúng ta là bạn

-Ừ..... là bạn - Leila nhìn vào đồng hồ - đã đến giờ tôi phải đi làm

-Cô làm gì? - tôi tò mò hỏi

-Làm ở tổng đài, làm ở phòng nha hay làm ở kênh radio, mọi thứ nếu tôi có đủ thời gian

-Còn tôi thì quá rảnh rỗi họ có cần người không?

-Anh muốn làm việc?

-Đúng vậy

-Nhưng tôi lại nghĩ anh là hoàng tử và không cần làm việc đâu - Leila đứng lên và bỏ tôi ngồi lại

-Tôi nói thiệt mà Leila, cô tìm việc cho tôi nhé - tôi nói theo sau

-Ok - Leila hét lớn trả lời kèm theo tiếng cười khúc khích, tôi biết Leila đoán ra tôi chỉ là kẻ thích xài tiền hơn làm việc


-Rồi anh sẽ làm được việc đàng hoàng hơn em đoán - tôi thì thầm nói chuyện một mình


...


Tôi gặp lại Leila vào buổi tối khi Leila trở về nhà và nhìn thấy tôi một mình trên bến cầu

-Ê, Sam - Leila vẫy tay với tôi từ hướng xa

Tôi chạy đến chiếc xe đạp của Leila

-Anh đang làm gì vậy?

Tôi nhún vai mỉm cười - tôi đi lang quanh đâu đó

-Anh đã ăn tối chửa

-Vẫn chưa

-Anh uống được rượu không?

Tôi tròn mắt ngạc nhiên

-Tôi nói đùa thôi - Cô cười lớn thật thoải mái - anh đi cùng tôi chứ, tôi sẽ giới thiệu những người bạn vui tính của tôi với anh - Leila đưa xe cho tôi, cô muốn tôi lái nó

-Tôi rất vui - tôi hào hứng đồng ý

Leila biết tôi không có bạn, cô đưa tôi đến nhà Kevin anh chàng bạn thân của mình, chúng tôi gặp nhiều bạn bè ở đó, họ nướng món ăn, uống rượu và ca hát trước khoảng cỏ rộng trước nhà, một căn nhà rất đẹp bên kia dòng sông

-Cô không uống rượu sao? - tôi rất vui và mời Leila 1 ly rượu

-Tôi có coke rồi

-Cô bỏ rượu rồi sao?

-Không, tôi vẫn chưa bỏ được nhưng tôi thấy anh tối nay uồng nhiều quá nên chắc tôi sẽ phải lái xe đưa anh về

-Tôi không say đâu Leila, tôi vẫn có thể lái xe đưa cô về nhà an toàn

-Nhưng dù sao thì không nên lái xe khi đã uống rượu

-Chúng ta đi xe đạp mà

-Ừ, cùng là đang lái - cô hài hước nhìn tôi, nụ cười đó thật quyến rũ, và tôi chỉ muốn được cắn vào chiếc miệng xinh ấy, tôi chắc chắn mình đang say Leila

Chữ ký của thànhviên

12/7/2013, 11:17
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_06-1
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_01fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_02_newsfanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_03
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_04_newkeomefanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_06_news
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_07fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_08_newsfanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_09
[Thành viên] - keomeĐại Đệ Tử
Đại Đệ Tử
Giới tính : Nữ
Age Age : 34
Đến từ Đến từ : home
Tham gia Tham gia : 08/08/2010
Sở thích Sở thích : ngủ
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Vide

Bài gửiTiêu đề: Re: fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp
http://leilatong.forum-viet.cpm

Tiêu đề: fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp

5. Đó không còn là bí mật



Tôi được mời đến nhà ăn tối mỗi ngày, tôi được quyền đưa Bell đi chơi và bắt đầu đi làm tại kênh radio 4 tiếng trong ngày, cuộc sống tôi đang thay đổi đến chính tôi cũng đang bất ngờ và điều ấy có từ nơi đây

...

Tiếng Bell khóc thét trong bếp, con bé tự cắt trái cây và đứt tay, Sam lao vào nhanh nhất anh lo lắng và bế con bé vòng quanh nhà

-Sam anh bỏ Bell xuống - Leila ra lệnh

-Ôi anh xin lỗi

-Em có băng thấm mà

Leila lắc đầu mỉm cười cô thấy anh còn lo lắng cho Bell hơn cả cô, đôi chút hoài nghi Leila đang tự hỏi vì sao anh lại bất ngờ xuất hiện ở nơi đây và giống như một người cha mà cô bé cần

-Con có đau không Bell - Sam ngồi bên cạnh dùng miệng thổi vào vết thương cho bớt đau

-Con hết đau rồi - cô bé mỉm cười hôn vào má Sam

-Dì ghen đấy -Leila nháy mắt

Bell cười tươi con bé lại hôn vào má dì của nó như cách dành tình yêu thương đồng đều cho cả 2 người nó yêu

...


Chúng tôi đạp xe dưới cơn mưa lớn trên đường trở về nhà, tôi gắng đạp nhưng rồi bỗng dưng cảm thấy hoa mắt và rồi bất tỉnh, chiếc xe đổ nhào và làm 2 chúng tôi cùng té ngã

Leila bò dậy với đôi tay dính bùn đất còn tôi nằm bất tỉnh trên đường và máu chảy ra từ mũi

-Sam anh sao vậy - Leila lay tôi tỉnh - đừng làm cho em sợ mà

Tôi tỉnh lại khi thấy mình nằm trên chân Leila và chú John là người lái xe

-Leila - tôi thì thào

-Sam anh tỉnh lại rồi, anh ổn chứ? chúng ta đang đến bệnh viện

-Em có sao không?

-Em dĩ nhiên là không sao

Tôi cố gắng ngồi dậy - anh cũng không sao

-Anh nằm xuống đi, có thể anh đã bị đập trúng đầu chúng ta phải đến bệnh viện kiểm tra

-Không anh không sao, chúng ta không cần đến bệnh viện - tôi không thể đến bệnh viện kiểm tra Leila sẽ biết tôi bị bệnh

-Không được anh phải nghe lời em - Leila ra lệnh, đôi mắt nổi giận đang nhìn tôi

-Chúng ta về nhà được không chú John - tôi nói nhanh áp vội 2 bàn tay lên đôi má Leila và hôn em, cách duy nhất để giữ Leila không ra lệnh cho tôi

Nụ hôn em đang dành cho tôi quá tuyệt vời trong khoảng khắc của chúng tôi, dù chỉ vài phút trước tôi sợ rằng mình chết và khi đó tôi thật sự biết tôi không thể mất em

-Ừ, thì quay về - ông John mỉm cười nhìn vào kính chiếu hậu, họ chỉ biết hôn nhau hạnh phúc mà quên đi ông già đang làm tài xế cho họ

...


Leila giúp tôi sơn lại tấm bảng mới có ký hiệu hình chữ thập đỏ, tôi quyết định đóng tấm biển báo trước cửa hàng tạp hóa nơi chúng tôi hi vọng có thể cứu sống bất cứ ai bị rơi xuống nước

-Tại sao lại là màu vàng và xanh lam mà không phải là đỏ và trắng - tôi thắc mắc nhìn Leila sơn quét tấm bảng

-Vì Bell nói 2 màu này đẹp - Leila ngước nhìn tôi

-À Bell - tôi gật đầu đồng ý, con bé luôn là điều đúng với tôi

-Chiếc xe đó đẹp thiệt - ông John đang nhìn về phía họ

Tôi tò mò nhìn theo, đó là xe của Leon và tôi biết trên xe mẹ tôi cùng muốn đến đây để tìm con trai mình

Leila đang nhìn tôi như hoài nghi, ánh mắt ấy khiến tôi lo lằng nếu như tôi không thể giấu kín bí mật

-Sam?

-Đó là anh trai của anh - tôi thật thà trả lời


...


Tôi kéo mọi người đến khách sạn khi họ vừa dừng xe, tôi biết mẹ muốn tôi nhanh chóng điều trị bệnh

Chúng tôi nói chuyện trong phòng khách sạn và tôi lớn tiếng giận dữ

-Tại sao mẹ lại đến đây

-Vì mẹ muốn dành lại đứa bé nhanh nhất , 1 là ra tòa và 2 là thương lượng với họ

-Hãy để con tự giải quyết

-Đã gần 2 tháng và mẹ không muốn phải chờ đợi trong lo lắng

-Vậy mẹ muốn gì đây?

-Muốn con sống, Sam


...



Tôi trở về nhà khi đã khuya nhưng Leila vẫn đang đợi tôi trước cửa

-Leila - cổ họng tôi nghẹn lại

Leila đang nhìn tôi

-Em có chuyện gì vậy?

Leila im lặng như không muốn nói

-Bây giờ khuya lắm rồi ngày mai chúng ta sẽ nói sau nhé

-Anh có gì giấu em không?

-Không

-Thật chứ? - Leila nghiêm ánh mắt nhìn tôi

-Anh nói là không có gì - tôi gắt gỏng vì căng thằng

-Anh là bạn trai cũ của chị Michelle và anh là cha của Bell - Leila lớn tiếng nói ra sự thật

-Ai nói với em?

-Em tự đoán, nhưng anh còn muốn gì nữa? anh đang giấu mọi người và em không thích mình bị gạt

-Em đoán sai rồi - tôi ôm chặt lấy Leila để ngừng cơn thịnh nộ của em xuống

-Buông em ra đi trước khi anh nói ra sự thật - Leila vung tay gạt tôi ra - đừng giấu em vì em đoán ra cách anh chăm sóc Bell và đưa con bé đi chơi

Tôi gật đầu

-Vậy sao anh không nói ra, Bell vẫn mong có 1 người cha mà

Tôi lắc đầu

Leila quay bỏ đi

-Leila - tôi chạy theo níu Leila lại - anh mắc bệnh ung thư máu và anh cần Bell giúp anh

Leila ngạc nhiên nhìn tôi

-Đừng nghĩ anh vì mục đích ấy mà đến đây, anh sợ điều ấy nên không muốn nói ra - tôi nhìn vào mắt Leila - sao nhìn anh như thế em không tin anh đúng không?

-Sam em xin lỗi - Leila giật mạnh cánh tay để thoát ra khỏi bàn tay tôi rồi bỏ chạy thật nhanh và chỉ còn lại mình tôi đang đứng lại



6. Người cha không thật


Chiếc xe sang trọng đến từ sớm, khi John và Leila đang dọn căn tiệm. Bà Trần xuống xe và đi vào, ngày hôm nay bà muốn đưa Bell về nhà

-Bà là bà Trần - Leila lao nhanh ra khỏi cửa hàng để cản bà

-Cô là ai? - bà điềm tĩnh hỏi

-Tôi là em của Michelle, tôi biết mục đích bà đến đây và chúng ta cần nói chuyện với nhau, tôi muốn con bé không bị hoảng sợ vì sự có mặt của mọi người

-Cô tên Leila phải không, chúng tôi đến đây không phải để cướp Bell và để yêu cầu

-Cứu Sam?

-Phải và cho con bé 1 cuộc sống tốt hơn

Cả hai đang đi ngược và phía bến sông, ông John nhìn thấy nhưng ông không thích tò mò về những điều không ai muốn kể, lặng lẽ ông lại dọn hàng



...




Tôi lái xe về thành phố trong đêm, một kẻ nhút nhát đang bỏ chạy bởi chính tôi đang sợ tôi sợ Leila và Bell sẽ gọi tôi là 1 kẻ giả nhân dối trá. Con đường trở về nhà rất nhanh và rồi đôi mắt tôi như nhòa đi vì bóng tối, tôi lại chạy máu mũi rồi, tôi cố gắng dừng xe và nằm bất tỉnh chỉ cách nhà vài km

...


Leila nhìn vào màn đêm, cô lại uống rượu nhưng chỉ để uống cho cảm giác cay cay đầu lưỡi vì cô không còn là kẻ chỉ biết uống để rồi say, cô đang nhớ Sam và lo lắng cho căn bệnh của anh

-Bell đã đi ngủ rồi - Ông John bước vào bếp

-Ngày mai ba sẽ đi cùng Bell chứ?

Ông đứng bên con gái - dĩ nhiên rồi, ba sẽ luôn ở bên con bé, chúng ta đã giao hẹn con bé sẽ giúp Sam nhưng con bé không bao giờ xa chúng ta

-Thực ra họ cũng đâu cần Bell, họ tìm đến đây chỉ vì mục đích của chính mình - giọt nước mắt đang khẽ rơi xuống má cô

-Ngày mai để mình ba đi cùng Bell là đủ - cánh tay ôm quàng qua vai cô, một cái ôm nhẹ nhành dỗ dành của người cha - đừng uống nhiều quá nhé, con bỏ nó được rồi thì không cần thiết phải nhớ lại đâu - lời nói ẩn ý của ông

-Con biết - cô mỉm cười gật đầu

-Ngủ sớm đi nhé

-Dạ

Ông John lặng lẽ bỏ về phòng, ông quay lại nhìn Leila cô vần đứng đó trong bóng tối nhưng đã chịu bỏ ly rượu xuống bàn, cô sẽ làm theo cách cha khuyên nếu bỏ được là điều tốt thì hãy nên làm, tiếng thở dài trĩu nặng của cô gái

...


Tôi nằm dài trên giường bệnh từ ngày này qua ngày khác, tôi cảm thấy ghét mọi người và người duy nhất tôi muốn nói chuyện là bác sĩ của tôi

Tôi ngồi chán chê trong khuôn viên bệnh viện suốt buổi sáng đến khi nghe thấy tiếng gọi của Bell từ phía sau, con bé cùng ông ngoại đến thăm tôi, mọi người nói với nó là tôi bị bệnh và chỉ có con bé giúp được tôi nhưng không ai nói với con bé rằng tôi là cha của nó




...


Leila ở lại A.B cô bắt đầu công việc từ sáng sớm và kết thúc nó và buổi tối, cô học được cách quên Sam rất nhanh từ công việc và dường như trong cô anh đã chưa bao giờ từng xuất hiện

-Leila - Kevin bước rất nhanh về phía cô trên tay là xô cá và chiếc cần câu

-Chào Kevin - Leila đang dọn hàng để đóng cửa

-Chiều nay chúng ta có mẻ cá rất tươi tối nay mọi người qua nhà anh nhé

-Ba em và Bell đi lên thành phố rồi

-Ôi - Kevin tiếc - vậy thì tối nay em qua nhé

Leila đứng phân vân nhìn Kevin


-Em phải đi đấy, anh sẽ có rượu ngon đãi em

-Vừa uống vừa mang về chứ?

-Nếu em dám nghiện rượu lại thì anh sẵn sàng

-Ok vậy em sẽ đến - Leila mỉm cười


...


-Kết quả kiểm tra bé gái không phải là con của cháu Sam à - vị bác sĩ đang nói với tôi

-Kết quả là chắc chắn đúng không chú? - tôi ngạc nhiên hỏi lại khi đang gần như chết lặng

Tôi biết mình không còn cơ hội và rồi tự thấy mình bình thản với điều ấy sau 1 tháng nhét mình trong bệnh viện. Tôi rời bệnh viện trở về nhà sống vui vẻ như đứa trẻ vô tư và rồi 1 ngày tôi muốn trở về A.B thăm con gái và bạn bè


...


Ngày hôm nay Leila đến bệnh viện thành phố cô đi kiểm tra mẫu máu của mình để hi vọng nó thích hợp với anh. Leila trở về A.B vào buổi chiều, cô đi ngang qua căn nhà màu đỏ và ngạc nhiên thấy anh mở cửa nhà

-Sam

-Chào em

Sam nở nụ cười thật tươi anh thích thú khi thấy cô tròn xoe đôi mắt nhìn anh như vậy

-Anh giống ma quá nên làm em sợ phải không

-Anh về đây làm gì?

-Anh về thăm con gái mình

-Bell đâu phải là con của anh

-Nhưng anh muốn được làm cha của Bell, con bé quá giống anh và anh yêu cô ấy - tôi vui vẻ trả lời, tôi mang tinh thần của một Sam nhiệt tình của A.B đó là khoảng thời gian tôi thấy cuộc sống mình có ý nghĩa nhất và hơn tất cả tôi rất muốn nói tôi yêu em

-Xin lỗi vì mọi người không thể giúp anh

-Đâu có sao – Sam bình thản – anh thấy mình vẫn đang sống rất vui vẻ
-Đáng lý lúc này anh nên ở bệnh viện - Leila nhìn tôi hơi chút nghiêm trọng

-Anh muốn những ngày còn lại của mình được sống ở đây

-Đó là điều anh muốn?

Sam im lặng nhìn Leila, cả hai đứng bên nhau sau ánh màu hoàng hôn đang tắt dần

-Anh không cần có 60 năm để được sống nhưng anh rất cần mình có 1 năm để sống ý nghĩa hơn

Sam cười một cách lạc quan với chính mình

-Vậy thì chúc mừng anh đã quay về A.B, Sam - Leila mỉm cười bước đi

Sam đi theo Leila - em còn giận anh không?

-Chỉ khi nào còn nhớ thì người ta mới biết giận

-Em muốn nói là em đã quên Sam - anh nắm lấy tay cô - vậy anh sẽ giúp em nhớ lại

Anh hôn cô nồng nàn, nụ hôn ấy giữ cô đứng lại bên anh và như lời cam kết anh sẽ giúp cô nhớ lại mình rất yêu Sam


Tiếng chuông điện thoại gọi đến nhà, ông John là người cầm mấy

-Làm ơn cho tôi gặp cô Leila

-Xin lỗi bà là ai? con gái tôi chưa về nhà

-Tôi là Lisa mẹ của Sam, tôi gọi điện thoại vì muốn cám ơn cô ấy

-Vì sao bà lại muốn cám ơn con gái tôi và tôi muốn báo với bà là con trai bà đang trốn ở A.B cậu ta cần được mang về nhà trước khi lại ngất xỉu ở trong nhà 1 mình mà không có ai chăm sóc

-Cám ơn ông John, ngày mai tôi sẽ đến A.B tôi muốn cám ơn Leila vì cô ấy có kết quả kiểm tra hợp với con trai tôi

-Vậy là sao chứ bà lấy của cháu gái tôi không hợp thì quay sang lấy tủy sống của con gái tôi sao

-Tôi xin lỗi làm ông nổi giận và chúng ta sẽ gặp để nói chuyện với nhau nhiều hơn

Ông John vẫn cầm máy dù máy bên kia đã ngừng tín hiệu, ông ngây ngô vì không biết vì sao lại có kết quả trùng khớp của Sam và Leila

-Ông ngoại à, dì đã về rồi, dì và chú đang bên ngoài kìa - Bell nhón cao hai gót chân để nhìn ra bên ngoài cửa sổ

Ông đi đến bên Bell nhìn theo cô bé - con nít không nên nhìn những cảnh này đâu Bell

-Con biết mà - Bell cười khúch khích - con muốn dì và chú cưới nhau, nhưng chú Sam sẽ chết phải không ông?

-Không đâu con à - ông thì thầm mỉm cười - bệnh của chú ấy được cứu rồi và chúng ta hi vọng họ sẽ cưới nhau – ông nhìn Bell


...


-Em đã nhớ lại chưa? - tôi mỉm cười hỏi

-Em chỉ vừa nhớ lại được 1 chút thôi

-Rồi em sẽ nhớ rằng anh rất yêu em - nụ hôn ngọt ngào tôi chạm vào môi Leila


Cuộc sống của tôi đã thay đổi từ ngày hôm qua - một ngày mà vị bác sĩ giỏi nhất của thành phố phán quyết cho tôi căn bệnh ung thư máu nhưng đừng vì thế bạn lại quá tuyệt vọng bởi cuộc sống luôn có sẵn mọi điều kỳ diệu, nó cướp đi của bạn những thứ quan trọng và đền bù lại cho bạn những thứ đặc biệt quan trọng hơn, giống như tôi

Chữ ký của thànhviên

13/7/2013, 10:47
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_06-1
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_01fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_02_newsfanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_03
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_04_newtiểulinhfanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_06_news
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_07fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_08_newsfanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_09
[Thành viên] - tiểulinhĐại Đệ Tử
Đại Đệ Tử
Giới tính : Nữ
Age Age : 39
Đến từ Đến từ : Linhlinhđường , đào hoa đảo và từ hàn tịnh trai
Tham gia Tham gia : 08/08/2010
Sở thích Sở thích : xem phim , nghe nhạc , đọc báo ...
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Vide

Bài gửiTiêu đề: Re: fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp
http://linhlinhduong.com

Tiêu đề: fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp

lâu quá em ko có đọc fic rồi , bây giờ phải đọc thôi.Cutepig20 

Chữ ký của thànhviên

fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_06-1
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_01fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_02_newsfanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_03
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_04_newfanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_06_news
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_07fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_08_newsfanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Bgavatar_09
[Thành viên] - Sponsored content
fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp  Vide

Bài gửiTiêu đề: Re: fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp

Tiêu đề: fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp

Chữ ký của thànhviên

fanfic Cuộc Sống Tươi Đẹp

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự.
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn.
* Tránh spam nhảm không liên quan đến chủ đề.

Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.


Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
๑۩۞۩๑Leila's World๑۩۞۩๑ :: Tàng Kinh Các của Thánh Nữ :: Sức sáng tạo đa dạng - Fan Creations :: Fic Sameila-
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất